Phạm Hải Bình
Thứ Ba, 7 tháng 5, 2013
Thứ Sáu, 12 tháng 4, 2013
NHỮNG BÀI HỌC XƯƠNG MÁU
---------------6 bài học xương máu------------------ --- Bài học 1 ---
Ông chồng đi tắm sau khi vợ vừa mới tắm xong, đúng lúc chuông cửa reo.
Vợ vội quấn khăn tắm vào và chạy xuống mở cửa. Cửa mở thì ra là ông hàng xóm Bob. Chị vợ chưa kịp nói gì thì Bob bảo:
- Tôi sẽ cho chị 800 đô nếu chị buông cái khăn tắm kia ra .
Suy nghĩ 1 chút rồi chị vợ buông khăn tắm, đứng trần truồng trước mặt Bob. Sau vài giây ngắm nghía, Bob đưa 800 đô cho chị vợ rồi đi. Chị vợ quấn lại khăn tắm vào người rồi đi lên nhà.
Vào đến phòng tắm, chồng hỏi: Ai đấy em?
- Vợ: ông Bob hàng xóm.
- Chồng: Tốt. thế hắn có nói gì đến số tiền 800 đô hắn nợ anh không?
--> Bài học xương máu: Nếu anh trao đổi thông tin tín dụng với cổ đông của mình kịp thời thì anh đã có thể ngăn được sự “phơi bày”.
------------ --- Bài học 2 ---
1 nhân viên bán hàng, 1 thư ký hành chính và 1 Sếp quản lý cùng đi ăn trưa với nhau, họ bắt được 1 cây đèn dầu cổ. Họ xoa tay vào đèn và thần đèn hiện lên. Thần đèn bảo: “ta cho các con mỗi đứa 1 điều ước”.
-Tôi trước! tôi trước! – thư ký hành chính nhanh nhảu nói: tôi muốn được ở Bahamas lái canô và quên hết sự đời. Puff. Cô thư ký biến mất.
Tôi! Tôi! anh nhân viên bán hàng nói: tôi muốn ở Hawaii nằm dài trên bãi biển có nhân viên massage riêng, nguồn cung cấp Pina Coladas vô tận và với người tình trăm năm. Puff. anh nhân viên bán hàng biến mất.
Ok tới lượt anh. Thần đèn nói với ông quản lý. Ông quản lý nói: tôi muốn 2 đứa đấy có mặt ở Văn phòng làm việc ngay sau bữa trưa.
--> Bài học xương máu: luôn luôn để Sếp phát biểu trước.
--------------- --- Bài học 3 ---
Một tu-sĩ nam ngỏ ý mời tu-sĩ nữ đi chung xe. Người nữ chui vào xe, ngồi bắt chéo chân để lộ 1 bên bắp chân. Người nam suýt nữa thì gây tai nạn. Sau khi điều chỉnh lại tay lái, người nam thò tay mò mẫm lên đùi người nữ. Nữ kêu: “Xin ngài, hãy nhớ điều răn 129″. Nam liền bỏ tay ra. Nhưng sau khi vào số, nam lại tiếp tục sờ soạng chân nữ. Một lần nữa nữ kêu: “Xin ngài, hãy nhớ điều răn 129″. Nam thẹn quá: “xin lỗi nữ, tôi trần tục quá”. Tới nơi, nữ thở dài và bỏ đi. Vừa tới nhà tu, nam vội chạy vào thư viện tra cứu ngay cái điều răn 129 ấy, thấy đề: "Hãy tiến lên, tìm kiếm, xa hơn nữa, con sẽ tìm thấy hào quang."
--> Bài học xương máu: Nếu anh không nắm rõ thông tin trong công việc của mình anh sẽ bỏ lỡ 1 cơ hội lớn.
-------------- --- Bài học 4 ---
Một con gà tây trò chuyện với một con bò. “Tớ muốn mình có thể trèo tới trên ngọn cây kia,” nó thở dài than, “nhưng tớ chẳng đủ sức.” “Sao cậu không nhấm nháp chút đồ phế thải của tớ?” Con bò đáp, “Bổ lắm đó.” Con gà tây đớp vào đống phân bò và thực sự có được sức mạnh để trèo được lên một cành cây thấp nhất.Ngày hôm sau, sau khi đớp thêm một mớ phân bò nữa, con gà tây leo lên được cành thứ hai. Cuối cùng, sau bốn hôm đớp phân bò như thế, con gà tây hãnh diện trèo được lên đậu trên ngọn cây.Tức thì nó bị một nông dân trông thấy, và ông ta bắn nó rơi khỏi ngọn cây.
--> Bài học xương máu: Xạo sự,dối trá có thể đưa anh lên đỉnh cao,nhưng không giúp anh bám trụ được lâu dài.
-------------- --- Bài học 5 ---
Con chim nhỏ bay về phương Nam tránh rét.Trới lạnh quá con chim bị đông cứng lại và rơi xuống một cánh đồng lớn.Trong lúc nó nắm đấy một con bò đi qua ị vào người nó.Con chim nằm giữa đống phân bò nhận ra rằng người nó đang ấm dần.Đống phân ấy ủ ấm cho nó.Nó nằm đấy thấy ấm áp và hạnh phúc,nó bắt đầu cất tiếng hót yêu đời.Con mèo đi ngang nghe tiếng chim hót liền tới thám thính.Lần theo âm thanh con mèo phát hiện ra con chim nằm dưới đống phân,nó liền bới con chim ra ăn thịt.
--> Bài học xương máu:
1. Người ị vào mình chưa hẳn là kẻ thù của mình 2. Người kéo mình ra khỏi đống đống phân chưa hẳn là bạn mình 3. Và khi đang ngập ngụa trong đống phân thì tốt nhất là ngậm cái mồm lại.
-------------- --- Bài học 6 ---
1 con đại bàng đang đậu trên cây nghỉ ngơi,chẳng làm gì cả. 1 con thỏ con nhìn thấy thế hỏi: Tôi có thể ngồi không và chẳng làm gì như anh được không? Đại bàng trả lời: được chứ, sao không. Thế là con thỏ ngồi xuống nghỉ ngơi. Bỗng dưng 1 con cáo xuất hiện, vồ lấy ăn thịt con thỏ.
--> Bài học xương máu:
Để được ngồi không chẳng làm gì anh phải ngồi ở trên cao, cao thật là cao.
---------------6 bài học xương máu------------------ --- Bài học 1 ---
Ông chồng đi tắm sau khi vợ vừa mới tắm xong, đúng lúc chuông cửa reo.
Vợ vội quấn khăn tắm vào và chạy xuống mở cửa. Cửa mở thì ra là ông hàng xóm Bob. Chị vợ chưa kịp nói gì thì Bob bảo:
- Tôi sẽ cho chị 800 đô nếu chị buông cái khăn tắm kia ra .
Suy nghĩ 1 chút rồi chị vợ buông khăn tắm, đứng trần truồng trước mặt Bob. Sau vài giây ngắm nghía, Bob đưa 800 đô cho chị vợ rồi đi. Chị vợ quấn lại khăn tắm vào người rồi đi lên nhà.
Vào đến phòng tắm, chồng hỏi: Ai đấy em?
- Vợ: ông Bob hàng xóm.
- Chồng: Tốt. thế hắn có nói gì đến số tiền 800 đô hắn nợ anh không?
--> Bài học xương máu: Nếu anh trao đổi thông tin tín dụng với cổ đông của mình kịp thời thì anh đã có thể ngăn được sự “phơi bày”.
------------ --- Bài học 2 ---
1 nhân viên bán hàng, 1 thư ký hành chính và 1 Sếp quản lý cùng đi ăn trưa với nhau, họ bắt được 1 cây đèn dầu cổ. Họ xoa tay vào đèn và thần đèn hiện lên. Thần đèn bảo: “ta cho các con mỗi đứa 1 điều ước”.
-Tôi trước! tôi trước! – thư ký hành chính nhanh nhảu nói: tôi muốn được ở Bahamas lái canô và quên hết sự đời. Puff. Cô thư ký biến mất.
Tôi! Tôi! anh nhân viên bán hàng nói: tôi muốn ở Hawaii nằm dài trên bãi biển có nhân viên massage riêng, nguồn cung cấp Pina Coladas vô tận và với người tình trăm năm. Puff. anh nhân viên bán hàng biến mất.
Ok tới lượt anh. Thần đèn nói với ông quản lý. Ông quản lý nói: tôi muốn 2 đứa đấy có mặt ở Văn phòng làm việc ngay sau bữa trưa.
--> Bài học xương máu: luôn luôn để Sếp phát biểu trước.
--------------- --- Bài học 3 ---
Một tu-sĩ nam ngỏ ý mời tu-sĩ nữ đi chung xe. Người nữ chui vào xe, ngồi bắt chéo chân để lộ 1 bên bắp chân. Người nam suýt nữa thì gây tai nạn. Sau khi điều chỉnh lại tay lái, người nam thò tay mò mẫm lên đùi người nữ. Nữ kêu: “Xin ngài, hãy nhớ điều răn 129″. Nam liền bỏ tay ra. Nhưng sau khi vào số, nam lại tiếp tục sờ soạng chân nữ. Một lần nữa nữ kêu: “Xin ngài, hãy nhớ điều răn 129″. Nam thẹn quá: “xin lỗi nữ, tôi trần tục quá”. Tới nơi, nữ thở dài và bỏ đi. Vừa tới nhà tu, nam vội chạy vào thư viện tra cứu ngay cái điều răn 129 ấy, thấy đề: "Hãy tiến lên, tìm kiếm, xa hơn nữa, con sẽ tìm thấy hào quang."
--> Bài học xương máu: Nếu anh không nắm rõ thông tin trong công việc của mình anh sẽ bỏ lỡ 1 cơ hội lớn.
-------------- --- Bài học 4 ---
Một con gà tây trò chuyện với một con bò. “Tớ muốn mình có thể trèo tới trên ngọn cây kia,” nó thở dài than, “nhưng tớ chẳng đủ sức.” “Sao cậu không nhấm nháp chút đồ phế thải của tớ?” Con bò đáp, “Bổ lắm đó.” Con gà tây đớp vào đống phân bò và thực sự có được sức mạnh để trèo được lên một cành cây thấp nhất.Ngày hôm sau, sau khi đớp thêm một mớ phân bò nữa, con gà tây leo lên được cành thứ hai. Cuối cùng, sau bốn hôm đớp phân bò như thế, con gà tây hãnh diện trèo được lên đậu trên ngọn cây.Tức thì nó bị một nông dân trông thấy, và ông ta bắn nó rơi khỏi ngọn cây.
--> Bài học xương máu: Xạo sự,dối trá có thể đưa anh lên đỉnh cao,nhưng không giúp anh bám trụ được lâu dài.
-------------- --- Bài học 5 ---
Con chim nhỏ bay về phương Nam tránh rét.Trới lạnh quá con chim bị đông cứng lại và rơi xuống một cánh đồng lớn.Trong lúc nó nắm đấy một con bò đi qua ị vào người nó.Con chim nằm giữa đống phân bò nhận ra rằng người nó đang ấm dần.Đống phân ấy ủ ấm cho nó.Nó nằm đấy thấy ấm áp và hạnh phúc,nó bắt đầu cất tiếng hót yêu đời.Con mèo đi ngang nghe tiếng chim hót liền tới thám thính.Lần theo âm thanh con mèo phát hiện ra con chim nằm dưới đống phân,nó liền bới con chim ra ăn thịt.
--> Bài học xương máu:
1. Người ị vào mình chưa hẳn là kẻ thù của mình 2. Người kéo mình ra khỏi đống đống phân chưa hẳn là bạn mình 3. Và khi đang ngập ngụa trong đống phân thì tốt nhất là ngậm cái mồm lại.
-------------- --- Bài học 6 ---
1 con đại bàng đang đậu trên cây nghỉ ngơi,chẳng làm gì cả. 1 con thỏ con nhìn thấy thế hỏi: Tôi có thể ngồi không và chẳng làm gì như anh được không? Đại bàng trả lời: được chứ, sao không. Thế là con thỏ ngồi xuống nghỉ ngơi. Bỗng dưng 1 con cáo xuất hiện, vồ lấy ăn thịt con thỏ.
--> Bài học xương máu:
Để được ngồi không chẳng làm gì anh phải ngồi ở trên cao, cao thật là cao.
Thứ Ba, 24 tháng 1, 2012
Thứ Sáu, 5 tháng 8, 2011
Kế sách " Cố ý hiểu lầm làm cho đàm phán thành công "
| ||
Một công ty Mỹ nhận thầu được một nhà máy lọc dầu ở Kuwait và gọi thầu phụ. Một công ty kỹ thuật Tây Ban Nha có quy mô và thực lực khá lớn tham gia đấu thầu. Đến khi chuẩn bị kết thúc đàm phán Mỹ lại đưa ra yêu cầu giảm giá 2% trên cơ sở bao thầu cũ để giảm chi phí cho mình. Đại biểu Tây Ban Nha đề nghị hoãn đàm phán để hội ý. Một công ty Mỹ nhận thầu được một nhà máy lọc dầu ở Kuwait và gọi thầu phụ. Một công ty kỹ thuật Tây Ban Nha có quy mô và thực lực khá lớn tham gia đấu thầu. Đến khi chuẩn bị kết thúc đàm phán Mỹ lại đưa ra yêu cầu giảm giá 2% trên cơ sở bao thầu cũ để giảm chi phí cho mình. Đại biểu Tây Ban Nha đề nghị hoãn đàm phán để hội ý. Một giờ sau, phía Tây Ban Nha tuyên bố họ đã theo yêu cầu giảm giá của phía Mỹ, và gửi kèm theo bản giải trình quy cách của công trình, nêu ra một số hạng mục có thể bỏ đi để giảm bớt được giá thành xuống 2%. Phía Mỹ cho rằng phía Tây Ban Nha có sự hiểu lầm lớn liền cố gắng giải thích rằng họ muốn giảm 2% giá thành nhưng vẫn giữ nguyên các hạng mục cũ... Trong khi đó Tây Ban Nha cứ làm như không hiểu ý của phía Mỹ nên chỉ đề xuất các vấn đề kỹ thuật để có thể giảm bớt hạng mục trong công trình. Họ còn đưa ra các phương án kỹ thuật đầy tính thực thi trong việc giảm bớt các hạng mục nhằm giảm giá thành xuống không những là 2% mà còn có thể đến 3%. Trong các cuộc thảo luận dó, phía Tây Ban Nha càng lúc càng bộc lộ những hiểu biết sắc sảo về kỹ thuật. Thế nhưng, cuộc đàm phán không thể thống nhất được. Cuối cùng phía Tây Ban Nha đề nghị xem đã kết thúc được đàm phán hay chưa và nói “Quý vị có lựa chọn phương án giảm giá nào không ?”, Đến lúc này thì đại diện Mỹ một mặt đã yên tâm về năng lực của Tây Ban Nha, mặt khác không có cách gì để đề xuất giảm giá mà giữ nguyên được các hạng mục công trình. Cuối cùng họ cũng chấp nhận ký với Tây Ban Nha hợp đồng nhận thầu với chi phí như cũ. Cách thức áp dụng kế sách: Trong tình thế bị đối tác có lợi thế hơn đưa ra những điều khoản ép buộc, công ty Tây Ban Nha đã cố ý hiểu sai vấn đề mà đối tác đặt ra. Trong đàm phán, điều cấm kỵ nhất là không hiểu được ý của đối tác nhưng động thái này là lại là hành động rất tỉnh táo bởi vì nếu đồng ý với những yêu cầu của đối tác thì Tây Ban Nha sẽ phải chịu những điều khoản bất lợi trong hợp đồng còn nếu không đồng ý thì nguy cơ không ký được hợp đồng rất lớn. Vì cố ý hiểu sai vấn đề nên Tây Ban Nha đã khéo léo gắn được việc giảm chi phí với cắt bỏ các hạng mục, làm cho cuộc đàm phán đổi hướng . Cuối cùng đối tác phải chấp nhận xóa bỏ điều khoản bất lợi kia. | ||
Lobby ở Mỹ
Làm ăn với Mỹ phải biết lobby | ||
| ||
Làm ăn với Mỹ phải biết lobby, nếu không doanh nghiệp trong nước sẽ khó có khả năng tiên đoán những hậu quả không lường được, cũng sẽ không có khả năng trở tay một cách bài bản và có hiệu quả khi bị gây sự từ những nhóm đặc quyền ở Mỹ. Làm ăn với Mỹ phải biết lobby, nếu không doanh nghiệp trong nước sẽ khó có khả năng tiên đoán những hậu quả không lường được, cũng sẽ không có khả năng trở tay một cách bài bản và có hiệu quả khi bị gây sự từ những nhóm đặc quyền ở Mỹ. LTS: Ngày 15/1/2011 tại Hội trường Thống Nhất, TP.HCM, Công ty Vietnam Report và Báo VietNamNet tổ chức Lễ công bố 500 DN lớn nhất Việt Nam và diễn đàn CLB 500 doanh nghiệp lớn nhất, với sự tham gia của Stephen M. Walt - Giáo sư chuyên ngành Quan hệ Quốc tế, Trường Đại học Harvard. Ông sẽ có phần trình bày về "Doanh nghiệp và hoạt động vận động hành lang (lobby)". Chúng tôi xin đăng lại bài viết của TS. Trần Sĩ Chương - thành viên Hội đồng cố vấn của VEF liên quan đến đề tài này. Từ ngày lập quốc, những cha đẻ của nước Mỹ đã hình dung một xã hội dân chủ trong đó tiếng nói của người dân phải được chuyển tải một cách đầy đủ nhất đến chính quyền. Một trong những công thần lập quốc của nước Mỹ là ông James Madison (sau này trở thành Tổng thống thứ tư của Mỹ vào năm 1809) là người phổ biến cái thuyết "bàn tay vô hình" trong chính trường, tương tự như thuyết bàn tay vô hình trong kinh tế thị trường của Adam Smith. Theo ông, thì chính trường cũng như thương trường, nếu thông tin được lưu hành tốt thì cung sẽ gặp cầu, chính trường sẽ ổn định vì Nhà nước có đủ thông tin (và yêu cầu, áp lực từ dân) để biết và cung được cái gì dân cầu. Từ đó, vai trò của lobbyist (tạm dịch là người vận động hành lang) trong chính trường Mỹ được xem là cần thiết như vai trò của những người làm dịch vụ thông tin, tiếp thị, môi giới, trung gian... trong thương trường. Người lobbyist ở Mỹ có thể đại diện bất cứ một cá nhân, tập thể, chính trị, xã hội, kinh tế, thương mại nào, kể cả những cá nhân, tập thể Chính phủ nước ngoài, chỉ với điều kiện là họ đăng ký minh bạch với chính quyền Mỹ. Phần lớn những người lobby là những quan chức hồi hưu, những chuyên viên từng làm việc ở Quốc Hội, một số luật sư có kinh nghiệm chuyên ngành (của thân chủ họ). Những người lobby có tên tuổi lớn thường là những cựu bộ trưởng, thủ trưởng, tướng lãnh (sao nào cũng có), cố vấn, trợ lý của tổng thống, dân biểu, thượng nghị sĩ đã từng nắm những chức vụ chủ chốt ở Quốc Hội, ngay cả những cựu Tổng giám đốc Cục Tình báo TƯ Mỹ. Tại sao cần đến hoạt đông lobby? Khi đã có các quan hệ chính trị, thương mại, kinh tế, xã hội là tất sẽ có nhiều vấn đề phức tạp, xung đột từ những tranh chấp quyền lợi đơn thuần, hoặc từ những cảm nhận sai lệch, những sự hiểu lầm khó tránh được và thường xảy ra, đặc biệt là khi hai bên có sự khác nhau trong văn hóa xã hội, chính trị, cách làm ăn. Nói chung, tính công bằng của người Mỹ theo nghĩa tốt nhất là khá cao. Tuy nhiên, nhiều người nước ngoài thường ngộ nhận điều này vì thấy người Mỹ luôn nói theo luật, sống theo luật nên họ cứ ngỡ rằng làm việc với người Mỹ chỉ cần nói lý là đủ. Công bằng đối với người Mỹ có nghĩa "sòng phẳng" nhiều hơn là "đúng" theo nghĩa đạo đức. Nghĩa là, nếu tôi đẩy được anh làm chuyện gì mà anh đồng ý, dù không thật sự hài lòng, hoặc anh bị tòa xử thiệt hại cho anh vì anh không có người biện hộ tốt, thì cũng là "fair" (sòng phẳng), mặc dù anh có thể "bị" phải đồng ý. Như vậy, thì dù khi chính quyền Mỹ có áp lực từ Hiệp hội Thủy sản Mỹ (trực tiếp hoặc gián tiếp qua các dân biểu của họ), lấy lý do nào đó để ngăn chặn một nước XYZ nào đó đưa tôm, cá vào Mỹ, mà nếu nước xuất khẩu không có tiếng nói và một phần lực mạnh mẽ thì sẽ bị thiệt thòi và đó là chuyện của anh. Nguyên tắc này áp dụng cho cả người Mỹ với nhau. Chính trường Mỹ tương đối minh bạch, nhưng hệ thống vận hành lại chằng chịt, phức tạp, không phải lúc nào cũng công bằng. Trong lĩnh vực chính trị, ngay cả những nước thân thiện với Mỹ và có văn hóa gần gũi với Mỹ như Anh, Pháp, Đức, Úc cũng phải cần chuyên gia lobby để vận động thường xuyên với chính khách Mỹ. Ở Á châu, các nước đồng minh của Mỹ như Nhật Bản, Hàn Quốc cũng phải có một đội lobby hùng hậu ở Mỹ. Chính quyền Đài Loan nhờ có lobby giỏi mới có được sự hậu thuẫn trong chính giới Mỹ để giúp họ quản lý được nhiều vấn đề cực kỳ phức tạp trong quan hệ tay ba giữa họ với Mỹ và Trung Quốc. Trong mười năm qua, Trung Quốc đã đầu tư rất nhiều cho nhu cầu hiểu biết về người Mỹ đồng thời thực hiện các hoạt động lobby rất tinh vi ở Mỹ. Do vậy Trung Quốc có được một quan hệ tương đối tốt và ổn định với nước này, mặc dù quan hệ song phương giữa Mỹ và Trung Quốc đã đến mức rất lớn và cực kỳ phức tạp. Hoạt động lobby ở Mỹ, tuy là hợp pháp, công khai nhưng giá trị chính của nó là ở những hoạt động "hậu trường", vì các cuộc gặp gỡ, hoạt động giữa chính phủ và chính phủ thường có giá trị rất giới hạn. Các chính khách khi gặp nhau thường phải giữ kẽ, ít cởi mở, phải theo bài và không quan chức nào muốn bị xem là vì áp lực trực tiếp của một chính phủ nước khác mà phải thay đổi chính sách. Cho nên những nước khôn khéo biết làm việc với Mỹ thường cật lực lobby chính trường Mỹ và đã thương lượng dàn xếp được một tính thế tối ưu trước khi họ gặp nhau chỉ để chính thức hóa câu chuyện. Hệ thống vận hành quyền lực Cơ quan quyền lực cao nhất và mạnh nhất ở Mỹ là Quốc hội, gồm có Hạ viện với 435 Dân Biểu (DB), nhiệm kỳ hai năm và Thượng viện với 100 Thượng nghị sĩ (TNS), nhiệm kỳ sáu năm. Hiến pháp Mỹ quy định nhiệm kỳ hai năm cho dân biểu là để các vị này luôn bị áp lực phải phục vụ dân vì phải đi năn nỉ dân bầu lại cho mình hai năm một lần. Vai trò của Thượng nghị sĩ là để cân bằng những đòi hỏi, nhu cầu quá đáng từ Hạ viện vì các TNS không bị áp lực tranh cử nặng nề như các dân biểu. Quyền lực của Quốc hội phần lớn dựa trên vai trò hiến định là làm luật (từ nhu cầu, nguyện vọng của dân) và chuẩn chi ngân sách Nhà nước. Do Quốc hội Mỹ nắm hầu bao nên cơ quan này có quyền và ảnh hưởng, chi phối mọi hoạt động của Hành pháp. Tổng thống có muốn làm gì mà Quốc hội không duyệt thì cũng không xong. Tổng thống có ký hiệp định gì với ai mà Quốc hội không duyệt thì cũng không có hiệu lực. Quốc hội muốn gì, nếu không có ảnh hưởng lớn đến an ninh quyền lợi chiến lược của quốc gia, thì phía hành pháp thường cũng xuôi theo. Quốc hội là cái cửa để doanh nghiệp, tập thể, hội đoàn tác động trực tiếp để can thiệp cho quyền lợi của họ. Một cựu chủ tịch Hạ viện Mỹ là ông Thomas O'Neil đã nói một câu bất hủ: "Chính trị là việc địa phương" ("All politics is local"). Ý nghĩa của câu nói này là các dân biểu bị áp lực trực tiếp và thường xuyên từ cử tri của mình, và phải ưu tiên phục vụ đòi hỏi của họ. Nếu không thì sẽ thất cử, khi ấy cho dù người dân biểu có mục tiêu phục vụ lý tưởng tốt đến đâu cũng không có đất để hoạt động. Chính vì vậy mà bất cứ một doanh nghiệp, hiệp hội, đoàn thể nào cũng có thể đòi hỏi người dân biểu của mình áp lực chính trị với các cơ quan hành pháp để đòi cho được quyền lợi về phía mình. Tại đất nước này khi có xung đột quyền lợi thì một trong những nguyên tắc chính để tạo cân bằng và ổn định chung là thương lượng, qua đó hy vọng tìm được sự nhượng bộ của cả hai bên, mỗi bên có lợi một ít, không bên nào được lợi hết hoặc thiệt hết. Khi hai bên không thể tự giải quyết ổn thỏa thì mới "đụng trận" đem nhau ra tòa hay để cho một phía thứ ba đứng ra giải quyết giùm. Đây là giải pháp cuối cùng vì rất tốn kém chi phí cũng như thời gian. Cho nên vai trò người lobby ở đây rất quan trọng: giúp thân chủ tránh được những đối đầu không cần thiết và chỉ đến khi không còn đường giải quyết nữa mới nói đến vấn đề tranh tụng. Muốn đối thủ của mình chịu nhượng bộ thì mình phải tạo được cái thế chính trị, cái lực (thực hoặc ảo) để đối thủ phải cân nhắc, chịu thương lượng trước khi "ra tay". Đó là nghệ thuật của lobby. Muốn có được cái thế lực cần thiết để thủ thân thì cần phải có một chiến lược lobby ở tầm quốc gia (về mặt chính trị) và ở tầm doanh nghiệp / hiệp hội (về mặt kinh tế thương mại). Dù tốn kém cũng phải làm Đầu tư vào các hoạt động lobby khá tốn kém nhưng đây là phương pháp ngừa bệnh và giảm đau. Cho nên dù có tốn kém nhưng còn rẻ hơn nhiều so với chi phí chữa bệnh. Kinh nghiệm của các nước làm lobby hữu hiệu với Mỹ là dùng các chuyên gia lobby có kinh nghiệm và thế lực ở Mỹ. Người nước ngoài khó có kiến thức, quan hệ, tư cách và pháp nhân cần thiết để tiếp cận dễ dàng với chính giới Mỹ. Những chuyên gia này đã chi trả những phí "lót đường" hợp pháp để khi gõ cửa thì được người ta mời vào. Và họ cũng là người có phương tiện và khả năng "có qua có lại" để có được ảnh hưởng với các dân biểu. Những nước thường gặp trở ngại trong quan hệ với Mỹ là những nước chủ quan, không chịu đầu tư nghiêm túc để hiểu người Mỹ và biết cách vận hành của hệ thống quyền lực của họ hoặc đặt quá nhiều trách nhiệm và kỳ vọng vào khả năng của các viên chức ngoại giao ở sứ quán của mình. Trên thực tế, hầu hết các viên chức ngoại giao sứ quán có kiến thức không sâu về nước mà mình đang làm việc, đơn giản là do nhiệm kỳ của họ chỉ có ba hoặc bốn năm. Mặc dù phần lớn đều có một số chuẩn bị cơ bản trước khi nhận nhiệm vụ nhưng họ không đủ khả năng (kể cả vấn đề ngoại ngữ) để tự tin và năng nổ xông vào chính trường Mỹ (ngoài nhiệm vụ ngoại giao truyền thống). Trong tất cả các sứ quán Á châu ở Mỹ, chỉ có Singapore là có một đội ngũ nhân viên tương đối nhỏ nhưng có khả năng cao trong quan hệ với nước sở tại vì họ được đào tạo chuyên về Mỹ, có khả năng giao tiếp tốt. Nhờ vậy họ có được sự tự tin để "mòn gót giày" trên các hành lang Quốc hội thay vì thụ động ngồi trong văn phòng sứ quán như phần lớn nhân viên của các sứ quán khác. Thế mà, Singapore vẫn có một nhóm chuyên gia lobby để giúp họ "bắt mạch" nhịp đập của chính trường Mỹ, hoạch định kế hoạch chiến lược, duy trì những quan hệ ưu tiên trong chính giới Mỹ. Trong phạm trù kinh tế thương mại, nếu muốn làm ăn trên quy mô lớn và lâu dài với Mỹ thì cần phải có một chiến lược và kế hoạch, chương trình lobby cụ thể với Mỹ. Phần lớn doanh nghiệp trong nước chưa có thói quen làm việc với luật sư và chuyên gia lobby vì không thấy được những hiệu quả rõ ràng trước mắt. Nếu vai trò của người luật sư là cần thiết trong làm ăn với Mỹ thì vai trò của người lobby cũng quan trọng không kém, vì họ là người giúp ngừa những căn bệnh lớn có tầm chiến lược và giúp giảm đau, chóng hồi phục khi bị bệnh. Kinh nghiệm làm ăn với Mỹ của một số doanh nghiệp trong nước mấy năm qua có thể cho thấy khá rõ vấn đề này. Trong quan hệ song phương giữa hai nước, quyền lợi chính trị và kinh tế có nhiều lĩnh vực tương đồng do đó nên có sự phối hợp chặt chẽ giữa doanh nghiệp/hiệp hội với nhà nước để chia sẻ thông tin, chi phí hỗ trợ nhau trong công tác lobby để tạo nên một cái thế lớn hơn. Các hiệp hội ngành nghề và các hiệp hội doanh nghiệp nên xem đây là vấn đề ưu tiên trong quan hệ làm ăn với Mỹ để hợp lực tạo cái thế cho hoạt động lobby ở Mỹ khi cần. Không có phương tiện lobby thì doanh nghiệp trong nước sẽ không có khả năng tiên đoán những hậu quả không lường được, cũng sẽ không có khả năng trở tay một cách bài bản và có hiệu quả khi bị gây sự từ những nhóm đặc quyền ở Mỹ. Lobby ở Mỹ là một vấn đề mà nếu không biết lo xa tất sẽ có buồn gần. Cái giá phải trả sẽ rất lớn, từ những thiệt hại cụ thể đến những hệ quả lâu dài hơn. |
Chiêu thức kinh doanh độc đáo hay những trò lừa đảo
Những "chiêu thức" kinh doanh độc đáo (P.1) | |||||||||||||||||||||||||||||
| |||||||||||||||||||||||||||||
Kinh doanh những cái chưa từng có vốn là hướng tìm tòi của những nhà kinh doanh mạo hiểm, kinh doanh sáng tạo. Tuy nhiên, trong mặt bằng mới này cũng có cả những ý nghĩ kỳ cục, hài hước, thậm chí bất lương. Kinh doanh những cái chưa từng có vốn là hướng tìm tòi của những nhà kinh doanh mạo hiểm, kinh doanh sáng tạo. Tuy nhiên, trong mặt bằng mới này cũng có cả những ý nghĩ kỳ cục, hài hước, thậm chí bất lương. Ở chỗ này người ta bán cái gì chưa cần biết, nhưng cách kẻ biển đại ngôn này xem ra rất… phản động. Nếu bán đất (đất ở, đất xưởng, đất vườn) thì là chuyện thường, còn kẻ to gan này dám mở cửa hàng bán… lãnh thổ mà còn bán giá rẻ nữa thì xin chào thua! Nên xem đây như một cung cách của người thích khám phá ngôn ngữ, viết chơi chơi vậy thôi, ai hiểu sao thì hiểu. Nhưng sự đời, nhiều nghề còn ác hơn nghề bán lãnh thổ nhiều. Nghề phá mồ mả Vài năm trở lại đây, ngành kinh doanh công nghệ… nghĩa trang ở TP.HCM và các tỉnh phụ cận đã phát triển. Những ai từng có người thân nằm tại các nghĩa trang công cộng ở Sơn Tây, Hà Nội mấy năm trước không lạ gì một bọn lâu la toàn những tên mặt mũi có vẻ sáng sủa, nói ngọt như mía, thường bám sát những thân nhân lên thăm phần mộ người nhà ở đây. Đây là nghĩa trang chôn cất đa phần người chết là người nội thành Hà Nội. Người thân lên thăm phần lớn là cư dân đô thị, nhiều người sang trọng, lịch lãm nên bọn xấu bám lấy, “xin” được xây cất, trồng hoa, chăm sóc mộ. Ai chịu thì phải chấp nhận thứ giá trên trời còn ai không chịu là coi chừng, chúng phá mộ người thân ngay rồi gọi điện thông báo cho họ biết. Sau khi trở lại thăm thú, gặp bọn kia sẽ nhận được thông điệp đại loại “rượu thưởng không uống, cứ thích uống rượu phạt, cứ tiếc “ma” chút tiền lẻ. Bây giờ chịu thì mồ mả sẽ như thế này (chúng chỉ vào những ngôi mộ được chăm sóc) còn nếu không chịu, trong một tuần sẽ như thế này” (chúng lại chỉ vào những ngôi mộ vừa… bốc đi xong). Người nhà vãi linh hồn, nộp đại cho chúng dăm ba triệu cho xong chuyện! Nghề kinh doanh đô thị… âm phủ Từ thực tế trên, việc giải quyết chỗ nằm cho thân nhân với các gia đình là một nhu cầu lớn. Gần đây đã thấp thoáng một “công nghệ nghĩa trang” ra đời. Cái hay của nó là tạo một trật tự, một sự nhất thể cho việc này, nhưng vì mới mẻ nên “công nghệ” này cũng lộn xộn, cần uốn nắn. Có khu vực, 5 mét vuông đất nằm ken sát kiểu “nền văn minh 4 mét” ở dương thế, toàn bê tông là bê tông được bán giá 40 triệu bạc tùy vị trí, có chỗ đắt hơn nhiều, mặc dù giá đất ở khu vực kế cận là ba trăm ngàn một mét (vì ở đây nguyên là đất nông nghiệp). Đã vậy, thân nhân muốn xây cũng không được, ban quản lí lấy lí do “quy hoạch thống nhất đã được duyệt, không thể xây khác được”. Khi mình tỏ ý muốn tự xây theo quy hoạch cũng không được, còn để họ xây thì ngôi mộ này đắt gấp 3 ngôi nhà tình nghĩa (lối 70 triệu, nguyên tiền xây). Thân nhân người quá cố, nếu trót mua rồi, cắn răng trả tiền cho một loại giá quái quỷ này, câu ngạn ngữ “chết là hết” không có ý nghĩa ở đây, bởi tấm ảnh dưới đây là những loại mộ từ 300 - 500 triệu một ngôi 3x5 mét. Như vậy, chết thì chết nhưng có thể đó lại là sự khởi đầu cho một món nợ con cháu còn trả dài dài chưa hết. Cho đến nay, ngành vật giá, ngành quản lý thị trường chưa thể định “giá sàn” cho loại hàng hóa này. Nghề bẫy ngực Các ông ham của lạ ở Uganda - châu Phi được khuyến cáo không nên thò mũi vào ngực các cô gái lạ, bởi có thể bị mê man bất tỉnh và lột sạch quần áo cùng tiền bạc. Bôi thuốc mê vào ngực là nghề mới của các đối tượng cướp nữ ở các nước châu Phi. Nhiều trang nam nhi đã sục vào khu đồi gò thơm tho này và tỉnh dậy sau khi mất hết tiền bạc. Xem ra, nghề này đầu tư ít nhất mà dễ thao tác, lãi nhanh. Nghề kinh doanh su chiêng cho nam giới Ở Nhật Bản năm ngoái, một cửa hàng kinh doanh trực tuyến có tung ra sản phẩm đặc biệt - áo ngực dành cho nam và nó nhanh chóng trở thành mặt hàng hút khách. Sau 2 tuần tung ra sản phẩm, cửa hàng Wishroom đã tiêu thụ được khoảng 300 chiếc, mỗi chiếc giá 30USD. Hiện cửa hàng còn chào bán các mẫu áo với ba màu đen, trắng và hồng cho các quý ông. Giám đốc điều hành Akiko Okunomiya cho biết, bà cũng ngạc nhiên trước số lượng khách hàng nam chào đón dòng sản phẩm vốn chỉ dành cho chị em này. Thực chất trên đời tồn tại một nghịch lí: bộ ngực phụ nữ rất đẹp, rất hấp dẫn thì phải che đậy, còn ngực đàn ông, nhất là những ông lười rèn luyện, rất xấu thì có thể cởi trần đi lại lông nhông ngoài phố. Sự “bình đẳng” này đem lại một lợi nhuận không nhỏ cho người kinh doanh.
|
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)